Hắn dứt lời, tất cả mọi người trong phòng đều có vẻ đăm chiêu. Bành Ngọc Lan lặng lẽ, Phượng Lăng Ba cũng cẩn thận suy tính.
Viên Cương bình tĩnh đứng bên cạnh bình thản nhìn Đạo gia dùng miệng lưỡi lừa người, có vẻ không lo lắng tí nào.
Ngưu Hữu Đạo bước hai bước tới trước mặt Bành Ngọc Lan, chỉ ngón tay ra, có vẻ như vừa kích động vừa phẫn nộ:
- Không phải Đương kim không muốn giết vương gia, cũng không phải Đương kim mềm lòng, càng không phải nhớ tới tình thân huyết thống Hoàng tộc, mà là vì Đương kim vẫn nhớ mong mười vạn Nha tướng mà Ninh Vương để lại cho vương gia, muốn nắm trong tay!
Hắn lại bước nhanh tới trước mặt Phượng Lăng Ba, dõng dạc nói:
- Nhưng vương gia há có thể dễ dàng giao ra? Đương nhiên y hiểu, giao ra chắc chắn sẽ phải chết! Mấy năm qua ở trong thiên lao, vương gia bị tra tấn ép hỏi mỗi ngày nhưng thà chết không khai! May sao trời cao có mắt, Đương kim tự làm tự chịu, thanh tẩy bộ hạ cũ của Ninh Vương khiến cho thế cục Đại Yến rung chuyển, trong có Thái thú giả nuôi binh, ngoài có Thiệu Đăng Vân ngoài biên cương dẫn đại quân Hàn Quốc đánh vào Đại Yến, nước địch xung quanh chằm chằm nhìn Đại Yên như sói nhìn cừu, Đương kim phải gả vội mấy Công chúa ra kết giao cũng khó mà bình được loạn! Nội ưu ngoại hoạn mà Đương kim lại thả vương gia ra là vì sao? Tuyệt đối không phải vì ăn năn, chỉ vì Người biết không thể khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293188/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.