Lăng Cốt không ngăn cản nữa, Tống Quyết khẽ gật đầu rồi quay lưng rời đi, Hứa Thanh Mộc ngơ ngác đi theo anh, mà phía sau bọn họ là Ngọc Vấn và Chử Hòa Bình đang nắm chặt tay nhau.
Lăng Cốt vẫn mang theo nụ cười, yên lặng nhìn theo bọn họ
Tống Quyết dựa vào ký ức mà đi, rất nhanh bọn họ đã quay trở lại con đường đen như mực trước đó.
Chút ánh sáng vẫn còn ở phía xa xa kia, Tống Quyết trầm mặc dẫn mọi người đi về nơi đó.
Cũng không biết đi được bao lâu, ánh sáng đó dần dần to lên, không khí cũng càng ngày càng nóng, sóng nhiệt không ngừng cuồn cuộn, làm không khí cũng trở nên vặn vẹo, tuy gần trong gang tấc nhưng Hứa Thanh Mộc cũng không thấy rõ mặt Tống Quyết.
Cái loại khô nóng như thế này Hứa Thanh Mộc chưa từng trải qua, giống như là bị nướng trên lửa.
Thẳng cho đến khi thật sự đến gần ánh sáng này, Hứa Thanh Mộc mới biết được vì sao nơi này lại nóng như thế.
Đó là một tòa núi lửa đang không ngừng bốc cháy.
Hứa Thanh Mộc có chút bất an nhìn ngọn núi lửa kia, nói: "Đây là..."
Tống Quyết trả lời: "Đây là cửa Vô Gian, muốn đi ra từ trong liệt hỏa địa ngục, phải nhảy xuống từ nơi."
Hứa Thanh Mộc thì không sợ lửa, nhưng chỉ giới hạn ở lửa trần gian. Mà lửa ở đây hẳn là có sức mạnh nào đó rất đáng sợ. Hứa Thanh Mộc không tới Vô Gian, trong sách cổ cũng rất ít ghi chép về Vô Gian, vì thế hết thảy đều là mơ hồ. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-nho-cua-toi-lai-len-hot-search/1091373/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.