Đường núi khó đi, Trần Dương đi ở phía trước, lão Chu đi theo ở phía sau, trong lúc đi mấy lần bị trượt chân.Hai người kia đứng ở dưới cây ngân hạnh hút thuốc."Lão Chu này phải bao lâu mới xong a?""Cũng sắp hai giờ, xuống núi ít nhất phải nửa giờ, ta nhớ hình như cái hoang sơn này có Sói ? Chút nữa mà bị chó sói để mắt tới thì không biết phải xử lý như thế nào đây?""Trước mắt ta gọi điện thoại cho Trụ Trì Kim Ngưu Tự, tối nay sẽ qua đó, phải mau chóng đem sự tình giải quyết cho xong."Nam nhân này lấy điện thoại di động ra, nhìn một cái, tín hiệu chỉ có một vạch." A lô, Tịnh Nghiêm Đại Sư, là ta, Dương Đông Phú, là như vậy, công trường của ta xảy ra chút việc, ngài xem gần đây có thời gian không, có thể làm pháp sự hay không.
.
."Cúp điện thoại, Dương Đông Phú cười nói: "Hai ngày này Tịnh Nghiêm Đại Sư có thời gian, lát nữa xuống núi, chúng ta đi Kim Ngưu Tự quyên góp chút tiền công đức."Nam nhân kia gật đầu một cái, trong lòng thả lỏng một ít, nhưng giữa hai lông mày vẫn có lo lắng."Lão Dương, vị đại sư kia, làm được không hả?""Từ công trường moi ra những thứ đó, mấy buổi tối gần đây ta luôn mơ thấy ác mộng, luôn cảm giác có thứ đồ gì đó không sạch sẽ bám lấy ta."Nam nhân kia tên là Trương Quân, lúc này trên mặt hắn hiện lên nét sầu mi khổ kiểm nói.Dương Đông Phú thở dài nói: "Ta cũng vậy a, con mắt vừa nhắm lại, lập tức có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-duong-thanh-he-thong/2859044/chuong-3.html