Hệ thống nói: “Không có.
”“Vì sao lại không có ? Ta giúp bà ấy làm phép, tại sao lại không có ? Hệ thống, có phải ngươi có ý định cắt xén hay không ?” Trần Dương nổi giận.
Hệ thống nói: “Người nhà họ Thư tin tưởng vào đạo lại biết quỷ, kí chủ cũng không có hướng dẫn cho người bình thường tin tưởng vào đạo, sao có thể được tính ?”Trần Dương nói: “Thư Tử Ninh không tin tưởng vào đạo.
”“Hắn được truyền đạo quá ít, chưa đạt tiêu chuẩn, không được tính.
”Trần Dương giật mình, hỏi: “Ý của ngươi là, chỉ cần nhiều người tin tưởng vào đạo, là ta có thể đạt được cơ hội rút thưởng? Vậy cần bao nhiêu người mới xem như đạt tiêu chuẩn?”Hệ thống nói: “Đạt tiêu chuẩn ta sẽ thông báo cho kí chủ.
”“Không nói thì thôi, ngược lại ta đi siêu độ bọn hắn, ta có một cơ hội rút thưởng, ngươi đừng có mà biển thủ của ta.
”“Sẽ không.
” Hệ thống cảm thấy thật mệt mỏi, tại sao lại dây vào tên kí chủ như vậy chứ.
Trần Dương còn cảm thấy mệt hơn, hắn nghĩ mình đêm hôm khuya khoắt chạy xuống núi, coi như không có công lao cũng có khổ lao, về tình về lý đều nên cho mình một lần rút thưởng.
Nhưng hắn vậy mà không có.
Lúc trở lại đạo quan, Nhan Thanh đã thức dậy, đang đi lại khắp nơi trong sân, hình như đang đi tìm cái gì.
“Thí chủ làm rơi đồ gì sao?” Trần Dương hỏi.
Nhan Thanh lắc đầu, hỏi:“ Đạo trưởng, con rắn đen kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-duong-thanh-he-thong/2858994/chuong-43.html