Sau một lúc chịu đựng sự thống khổ do dược cao mang đến, rõ ràng Lãnh Nguyệt đã thu được thành quả ngoài mong đợi. Một thân nam tử anh tuấn tiêu sái, nay đã trở thành một bộ dạng xa lạ đến cả Thiên Đào cũng phải ngạc nhiên. Trước mắt Thiên Đào lúc này là một đại hán thô kệt, da đen sần sùi như than chì, mày rậm mũi lân trông hết sức kỳ dị. Chỉ có ánh mắt đen sâu thẳm là không hề thay đổi, và thân hình cường tráng vẫn duy trì phong độ nên có của một quân vương.
_ Tiểu Đào nhi, trông ta lúc này như thế nào?
_ Rất hảo.
Thiên Đào trợn to mắt nhìn nam nhân trông giống hệt một tên cường đạo tiến tới gần mình. Nó có hơi nhớ nhung bộ dáng tuấn lãng kia của Nguyệt Nguyệt a. Lãnh Nguyệt ôm trọn tiểu mỹ nhân đang ngốc lăng trên giường kia, khẽ thì thầm vào đôi tai đã hơi ửng hồng của thiếu niên.
_ Sẽ không vì ta thay đổi bộ dạng mà thay lòng chứ?
Thiên Đào ngửi thấy hương trầm quen thuộc trên người nam nhân, lại nhìn vào ánh mắt sâu thăm thẳm hút hồn kia. Cảm giác được người kia ôm vào lòng, thật dễ chịu. Cho dù hắn có thay đổi hình hài ra sao, vẫn là Nguyệt Nguyệt của nó mà thôi. Cho dù có thay đổi hơn nữa, nó vẫn sẽ nhận ra Lãnh Nguyệt.
_ Ta đã nói, chỉ cần nhìn vào ánh mắt cũng đủ biết ngươi là Nguyệt ! Dù ngươi có hóa thành tro ta cũng nhận ra ngươi !
_ Như thế này thì ta an tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-nguyet/2796956/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.