CON THẮM HIẾN KẾ:
- Hay mình gửi lá thư này bằng đường bưu điện?
- Không được. - Tin phản đối - Gửi như thế thì chậm lắm. Chuyện này không thể trì hoãn được.
Chúa đảo phu nhân ngước mắt nhìn chúa đảo:
- Hay là Tin nói với ba mẹ Tin. Ba mẹ Tin sẽ báo cho dì Sáu biết.
- Không. - Tin giơ tay lên cao, ngực ưỡn ra trước, giọng chúa đảo - Đây là chuyện riêng của đảo Robinson. Dì Sáu đã làm hoen ố danh dự của tụi mình, tụi mình phải tự chứng minh sự trong sạch.
- Nhưng tụi mình không biết bắn cung lẫn phóng dao! - Bảy nhăn nhó.
Chúa đảo đặt tay lên vai phó chúa đảo:
- Nghe này, Bảy! Trong chuyện này dứt khoát phải có cung tên hoặc dao. Nếu không thì tụi mình cũng giống như mọi kẻ khác. Tụi mình không thể lu loa một cách tầm thường như dì Sáu đã làm.
- Tao biết rồi. - Phó chúa đảo gãi tai - Nhưng…
- Phó chúa đảo nghe đây! - Bất thần Tin hét to - Phải chấp hành mệnh lệnh, không được cãi. Nếu cãi lời sẽ bị đuổi khỏi đảo.
Phó chúa đảo Bảy rụng bộp người xuống cát, không phải vì sợ bị trục xuất khỏi đảo mà vì thằng Tin hét to quá làm nó giật bắn mình.
Từ dưới cát, nó ngước lên, giọng ri ri như tiếng dế:
- Miễn làm sao có dao là được phải không?
HÔM ĐÓ LÀ CHỦ NHẬT.
Dượng Sáu đi chơi. Dì Sáu đi chợ. Thằng cu Mít không biết đi đâu.
Chắc là ba nó chở nó qua chơi nhà nội hoặc nhà ngoại! Thằng Bảy mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mong-mo/33100/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.