SỰ LO LẮNG CỦA CHÚA ĐẢO VÀ PHÓ CHÚA đảo không dừng lại ở đó.
Một hôm, dì Sáu Dừa xồng xộc qua nhà Tin.
Tụi nhóc vẫn mải chơi cho đến khi dì nắm tay chị Hai kéo ra vườn.
Dì chỉ tay vào các cư dân trên đảo, giọng xơn xởn:
- Tụi này nè!
- Không phải đâu, dì Sáu. - Chị Hai nói.
Dì Sáu Dừa vẫn khăng khăng:
- Phải mà! Tụi nó đó!
“Tụi này” hay “tụi nó” trong câu nói của dì Sáu vẫn là trò Tin và lũ bạn.
- Dì Sáu! - Chị Hai kêu lên.
- Chính tụi này chứ không ai!
- Dì Sáu có chứng cớ gì không?
- Cần gì chứng cớ. Từ khi tụi nhóc tụ tập ở đây, ở bên mới liên tục bị mất trộm.
Bây giờ bọn nhóc mới biết lý do dì Sáu Dừa làm ầm ĩ nãy giờ.
- Trời đất! - Tin ré lên - Dì nghi tụi con ăn trộm đồ nhà dì hả?
Dì Sáu Dừa nói như thể chính mắt dì trông thấy tụi nhóc lẻn vô nhà dì và khuân đi món gì đó:
- Tụi bay chứ còn ai vô đây!
BA CỦA CHÚA ĐẢO CHƯA KỊP XÂY NHÀ kho thì người hàng xóm của chúa đảo đã đòi đuổi đám cư dân sinh sống trên hòn đảo rồi.
Dì Sáu Dừa liệt kê những thứ nhà dì bị mất cắp mấy ngày nay: quần áo, đồng hồ, tiền bạc…
Dì nói: Trước đây nhà dì không bị mất món gì.
Dì nói tiếp: Từ khi có đám trẻ này, nhà dì liên tục bị mất cắp.
Dì kết luận: Dẹp quách đám trẻ, có nghĩa là dẹp quách đống cát, càng sớm càng tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mong-mo/33098/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.