Cung Thiên Lãng cười híp mắt,“Là đêm qua ta đi nhà vệ sinh, trở lại gian phòng của mình thì thấy sư phụ ở trong phòng rồi!”
“Ngươi này đồ đần! Rõ ràng là đi nhầm phòng đi đến phòng ta, đến bây giờ còn nói là về phòng của mình, thật sự là so với trư còn đần độn hơn!” Theo thanh âm không chút khách khí là hai gã tuấn mỹ nam tử đi vào phòng, trong đó một người mặc áo xanh không chút nương tay gõ lên đầu Cung Thiên Lãng một cái.
“Sư phó! Ngươi lại đánh ta! Sư phụ! Ngươi xem hắn a!” Cung Thiên Lãng ủy khuất hướng bạch y nam tử làm nũng,“Nhất định là sư phó ganh tỵ người thương ta hơn nên thừa cơ báo thù!”
“Ngươi tiểu quỷ này!” Thanh y nam tử còn muốn ra tay giáo huấn tên tiểu quỷ đâm thọc.
“Sư phụ!” Cung Thiên Lãng không cam lòng yếu thế.
Bạch y nam tử mỉm cười, nhẹ nhàng mà nhìn lướt qua, thanh y nam tử liền ngượng ngùng thu hồi cánh tay vừa muốn hướng Cung Thiên Lãng đánh tới, bạch y nam tử lại sờ sờ đầu Cung Thiên Lãng:“Ngươi nha! Để cho chúng ta rất lo lắng biết không?” Cung Thiên Lãng lập tức ngoan ngoãn cúi đầu không hề nói một câu.
Bảo Bối nhi nhìn thấy một màn này trợn mắt há hốc mồm, thật là lợi hại a! Giống như huấn thú sư (thầy huấn luyện thú =]]),dễ dàng kêu hai con đại cẩu lẫn tiểu cẩu cắn tới táp kia ngoan ngoãn nghe lời như vậy.
Bạch y nam tử chắp tay:“Thạch công tử phải không? Tại hạ Đan Phượng, tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-moi-tieu-bao-boi-nhi/2365050/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.