Trên xe rời Tứ Xuyên tôi mới từ từ lấy lại được bình tĩnh, lúc đó bắt đầu phân tích tình hình trước mắt.
Tiểu Hoa nói kỳ thật không sai, hiện tại tôi muốn đi Quảng Tây nhưng lại đơn thân độc mã, cho dù có thủ hạ của Hoắc lão bà dám cùng tôi bước vào bên trong chịu chết thì cơ hội để cứu được bọn họ ra là không lớn.
Đội ngũ của bọn họ có Bàn Tử, lại thêm Muộn Du Bình, cao thủ như rừng, nếu bọn họ vẫn bị nhốt bên trong thì dựa vào cái gì một người thân thủ như tôi lại có thể cứu được bọn họ kia chứ? Mà muốn cứu người tất nhiên cũng cần một lượng quân số tương đương như thế. Lượng nhân lực đó, với khoảng thời gian eo hẹp tôi tìm đâu ra được.
Sự cố xảy ra với Hoắc lão bà, tin tức này với chúng tôi mà nói cũng đủ để huy động người của Hoắc gia nhưng sự tình trong giang hồ thường trong ngoài bất đồng, nội bộ Hoắc gia hẳn sẽ có mâu thuẫn lợi ích, người trong nhà không may gặp nạn, đối với họ mà nói đây trước hết vẫn là một cơ hội! Việc quan trọng hàng đầu bọn họ muốn làm khó mà suy đoán được, mà nếu thông báo tin tức này rộng ra bên ngoài, chuyện sẽ càng thêm phức tạp, không chỉ khó khăn trong việc tìm thêm cứu viện mà còn có kẻ lợi dụng tình thế gây trở ngại.
Vì vậy mà Tiểu Hoa trước vẫn để áp chế mọi chuyện phải đi đường vòng mà theo như hắn nói là tôi đã không có Bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948520/quyen-7-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.