Chúng tôi vừa nãy vốn không hề chú ý có bao nhiêu hàng dấu vết, nghe Muộn Du Bình vừa nói, bèn thăm dò chỗ vết chân, quả nhiên là thế, như vậy chúng tôi càng phải đề phòng hơn nữa. Phan Tử lập tức giương súng lục của mình lên, nhắm ngay về phía thi thể của A Ninh.
Chúng tôi lùi về sau mấy bước, ở bên kia Muộn Du Bình giơ đèn mỏ lên chiếu về phía thi thể, đồng thời ra hiệu cho chúng tôi gọi Bàn Tử dậy.
Trước đó đã phải trải qua một trận vật lộn sinh tử, rồi lại gặp phải biến cố A Ninh đột nhiên chết đi, thần kinh của tôi đã sớm không chịu nổi nữa. Bây giờ chưa được yên tĩnh mấy phút thần kinh đã lại phải căng lên, làm tôi cảm thấy cực kỳ bức bối. Có điều, tôi cũng không hề sợ hãi, mà chỉ lùi ra phía sau đến bên Bàn Tử, trước tiên sờ sờ móc lấy con dao găm trên người Bàn Tử đã, sau đó tát cho anh ta mấy phát.
Nhưng Bàn Tử ngủ say như chết vậy, tôi tát anh ta mấy cái liền, thế mà anh ta chỉ hơi nhíu mày một chút, vẫn chưa chịu tỉnh. Tôi lại đánh tiếp, nhưng cảm thấy mặt anh ta toàn là mồ hôi.
Tôi chợt cảm thấy có chút không ổn, làm sao mà lại có người ngủ đến mức ấy, hay là đổ bệnh rồi? Nhưng sờ trán Bàn Tử lại không thấy nóng gì, tôi nghĩ thầm lẽ nào là đang nằm mơ? Đang lúc muốn nhéo anh ta thât mạnh, tôi bất chợt nhìn thấy, bên cạnh chỗ Bàn Tử nằm cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948130/quyen-5-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.