Nếu mũi tàu kia và căn lầu gác không bịhư hại đến mức ấy thì cảnh tượng dưới nước này cũng phải hoành tráng như dưới thủy cung. Thế mà giờ đây, phủ kín xác tàu là tầng tầng cặn biểnvà những cục gỉ sét đùn lên do nước biển ăn mòn, tử khí nặng nề. Đặcbiệt là căn lầu gác kia đã nghiêng đến bốn mươi độ, nhìn lên liền cảmthấy chỉ cần giơ chân đạp một cái là nó sẽ sụp đổ tan tành.
Dù vậy, hai người chú Ba lúc ấy kinh hãiđến mức suýt nghẹn thở. Một công trình như thế này, đừng nói là dướibiển, dù ở trên mặt đất cũng nào có mấy khi được chiêm ngưỡng. Rốt cụcđây là mộ thuyền của ai, vì sao lại táng ở một nơi như thế này?
Lúc lại gần quan sát, chú Ba mới chú ýthấy cửa Ngọc môn khảm vào đá ngầm kia quả thực quá mức vĩ đại: cao bằng hai người, rộng bốn sải tay, chếch hai bên trái phải ngoài Ngọc môn,bên dưới lớp cặn biển cáu bẩn có thể thấp thoáng thấy hai bức phù điêukhắc nổi hình hai vị môn thần. Trên tay mỗi vị là một ông hổ, vẻ ngoàihung mãnh đáng sợ, chú Ba nhìn thì nhận ra bọn họ nhưng lại không gọinổi tên. Phần lầu gác chìa ra khỏi đá ngầm có mái ngói đầu đao cong vút, những mảnh ngói đã rơi vỡ gần hết, chỉ còn trơ lại bộ khung mái.
Ngọc môn hé mở thành một khe hở rộng cỡ hai người, bên trong sâu thẳm vô cùng, không rõ thông đến tận đâu.
Những “xác cổ ca múa” đằng kia đã hoàn toàn chìm vào lòng vực sâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948033/quyen-5-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.