Editor: Yoo Chan
Beta: Thanh Du
~0O0~
Rơi xuống đất được vài phút, tôi chìm vào cơn hôn mê, đầu óc khôngthể nhận biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không rõ mình còn sống hay đãchết. Sau đó một thứ chất lỏng cay nồng từ yết hầu phun ra, chảy ngượcvào khí quản khiến tôi ho khù khụ, máu từ lỗ mũi tuôn ra như suối, chảyxuống tận cằm.
Ước chừng phải mất thời gian tàn nửa điếu thuốc, tôi mới dần dần tỉnh lại, tri giác lần lượt quay về với cơ thể. Tôi run rẩy ngồi dậy, xungquanh tối đen như mực, chẳng nhìn thấy gì cả. Sờ lên mặt đất chỉ thấy đá tảng và cát khô, dưới đáy con sông đào này thì ra đã cạn nước, cũng may mấy tảng đá dưới đây khá bằng phẳng, gồ ghề thêm tí nữa thì tôi khôngngã chết cũng dập người mà chết.
Mặt nạ phòng độc gần như đã nứt ra, mắtkính vỡ nát. Tôi sờ sờ một chút, phát hiện mặt nạ đã móp méo, lại sờ rađằng trước, phát hiện trước mặt mình là một tảng đá rất sắc nhọn. Maynhờ mặt nạ này bảo vệ, mặt tôi mới không bị cày nát, có điều lần này mặt nạ coi như vứt đi rồi.
Tôi vất vả giật cái móc sau đầu, cẩn thận cởi mặt nạ ra. Mới cầm lêntay mà mặt nạ đã nứt ra làm bốn mảnh, thế là hỏng hoàn toàn rồi.
Không còn mặt nạ, mùi lưu huỳnh trong không khí càng trở nên nồngnặc, nhưng hít vào mấy hơi cũng không quá khó chịu, xem ra Phan Tử nóikhí độc nơi này rất ghê gớm cũng không đúng lắm. Hoặc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947947/quyen-4-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.