Editor: Yoo Chan
Beta: Thanh Du
~0O0~
Giọng nói của ông lão này sang sảng, mang ngữ điệu Trường Sa, cộngthêm nội dung câu nói khiến tôi không khỏi ngạc nhiên. Tôi âm thầm đánhgiá ông già này, tướng mạo trông rất lạ, tuổi chừng hơn bảy mươi, ngườihơi gầy, vóc dáng trung bình, giữa chân mày có điểm tối. Lão mặc mộtchiếc áo bông cũ đã hơi nhàu, mắt kính dày như đít chai, đoán chừng cũng mù dở, cách ăn mặc này không giống những khách hàng khác trong quán. Có điều trong quán trà của chú Hai không hiếm cao nhân nên người bán hàngcũng không thấy lạ, dạo gần đây kiểu người nào mà chẳng gặp.
Tôi im lặng theo dõi hành động của lão, chỉ thấy lão cầm lấy quyểnsách kia, chắp tay sau lưng trở về chỗ ngồi. Sống lưng lão thẳng tắp,bước đi nhanh nhẹn, nếu không phải người luyện võ thì trước kia nhấtđịnh đã từng đi lính. Chỗ lão ngồi còn có vài người đều đã cao tuổi, họđang nói chuyện phiếm với nhau, vừa thấy người này trở về đều lộ ra vẻcung kính, rõ ràng lão ta là người đứng đầu. Tôi lén bưng tách trà điqua chỗ đám người nọ, ngồi phía sau bọn họ, vểnh tai lên nghe ngóng xemông già kia nói gì. Ban đầu mấy ông lão bàn luận gì đó về hội cổ phiếu,nghe chẳng có gì hay ho, nửa giờ sau ông già kia nghĩ đến cuốn tạo chímình đang cầm trên tay mới mở miệng: “Phải rồi rồi, lại đây nào, tôi cho các ông xem một chuyện thú vị”.
Nói rồi lão trải tờ tạp chí ra bàn, giởđến đúng trang tôi đã làm cháy sém.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947902/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.