Editor: Earl Panda
Beta: Thanh Du
~0O0~
Tôi hôn mê suốt ba ngày ròng rã, đến khi tỉnh lại đã thấy mình nằmtrong bệnh viện. Khi vừa mở mắt ra tôi chẳng nhớ được gì, chỉ cảm thấyđất trời cứ xoay mòng mòng, không ngừng nôn mửa, đầu óc choáng váng.
Hai ngày sau, bệnh tình của tôi mới dần dần khá lên một chút, thếnhưng khả năng phát âm đã hoàn toàn biến mất. Dù tôi cố gắng nói cái gìđi chăng nữa, âm thanh phát ra cũng chỉ là những tiếng kêu quái gở. Tôicòn tưởng đầu óc mình bị va đập quá mạnh gây ảnh hưởng đến hệ thần kinhngôn ngữ nên cực kỳ lo lắng, nhưng bác sĩ lại nói đây chỉ là di chứng do não bị chấn động mạnh mà thôi. Mãi cho đến ngày thứ tư, tôi mới có thểmiễn cưỡng mở miệng hỏi bác sĩ xem tôi đang ở nơi nào. Bác sĩ nói đây là bệnh viện hội Chữ Thập Đỏ ở Bi Lâm, Tây An. Tôi được mấy người cảnh sát khiêng về, cụ thể tình trạng lúc họ phát hiện ra tôi thế nào thì bác sĩ cũng không rõ, chỉ nói đại khái là tôi bị gãy những mười hai cái xương, hẳn là do ngã từ trên cao xuống.
Ngực và tay trái của tôi bọc đầy thạch cao cho nên tôi cũng chẳngbiết mình bị thương nặng đến mức nào. Nghe bác sĩ kể, tôi mới hay mạngmình vẫn còn lớn lắm. Tôi hỏi, lúc nào mới có thể xuất viện, bác sĩ chỉnhìn tôi cười cười, nói trong vòng mười ngày nửa tháng tôi đừng hòngxuống giường.
Đến tối, người cảnh sát đã mang tôi vềđây đến thăm tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947895/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.