Hai bàn tay nhăn nheo đã co rút đến khô quắt kia rõ ràng là tayngười, bám lên người cô gái kia, cảnh tượng ấy cho dù chỉ nhìn cũng thấy sởn gai ốc. Tôi không biết cảm giác của cô gái ấy lúc này là gì, chỉbiết lưng tôi đang đổ mồ hôi lạnh không ngớt.
Hai bàn tay đó không cử động gì thêm, chỉ vô lực rủ xuống, trông nhưmột thứ trang sức trên quần áo. Tôi nhìn dọc theo cánh tay để xem bàntay đó từ đâu vươn tới, nhưng mái tóc cô ta lại rối bù, xoã tung ra nênkhông thấy rõ lắm.
Hiển nhiên cô ta vô cùng sợ hãi, thân thể run lên bần bật, nếu là một phụ nữ bình thường chỉ sợ đã sớm ngất đi rồi. Tôi thấy toàn thân cô tagần như nhũn ra, phỏng chừng cũng đã đến cực hạn.
Người lái thuyền quay lưng về phía chúngtôi mà quỳ xuống, vừa dập đầu vừa lầm bầm cầu nguyện, tôi nghe khônghiểu giọng địa phương của bọn họ nhưng cũng có thể đoán ra lão ta đangtiến hành nghi thức nào đó, có lẽ là cầu tổ mẫu phù hộ. Ông ta niệm vàitiếng rồi lấy ra hai cái vòng gỗ kỳ quái hình bán nguyệt ném lên boongthuyền, giống như đang xin quẻ vậy. Ông ta ném một lần lại nhìn kết quảrồi dập đầu vài cái, cầm lên ném lại lần nữa. Tôi thấy toàn thân ông tabắt đầu run lên, xem ra kết quả xin được không tốt cho lắm.
Tôi không tin mấy chuyện mê tín này, nhưng nhìn lão lái thuyền có vẻthành kính như vậy, trong lòng cũng có chút lo lắng. Người ở đây rất coi trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947727/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.