Tôi thấy tất cả mọi người đều vội vãngoảnh đầu sang hướng khác, không một ai dám nhìn về phía con thuyền mục nát. Trong lúc hoang mang chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, tôi không dámtự ý làm bừa, vội vàng quay lưng lại giống như bọn họ. Cô gái kia runrẩy nói với tôi: “Dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được quay đầulại. Thậm chí nếu có thứ gì đó chạm vào anh, thì cũng phải làm ngơ nhưkhông biết.”
Tôi nghe cô nói vậy, mồ hôi lạnh tuôn ra như suối: “Cô đừng dọa tôi chứ. Ở đây thì có thứ gì chạm vào tôi được?”
Cô ta liếc tôi một cái, nhẹ nhàng nói:“Anh không tin thì thôi, cứ chờ lát nữa sẽ biết ngay. Giờ thì mau maungó qua chỗ khác đi!”
Tôi thấy cô ta nói năng kỳ lạ, rồi lạinhìn đến bộ dạng sợ hãi của các thủy thủ khác trên thuyền, thật chẳnggiống như đang cố tình hù dọa tôi, bèn nhẹ giọng hỏi: “Dù sao cô cũngphải nói cho tôi biết, thứ đó rốt cuộc là gì?”
Cô gái kia dùng tay ra hiệu giữ yên lặng: “Đừng hỏi nhiều! Đó là oan hồn tới đòi mạng!”
Cô ta càng nói càng khiến tôi cảm thấy sợ hãi, cái cổ suýt nữa đã không nhịn được mà xoay ra đằng sau nhìn mộtchút. Vội vàng nhéo đùi mình một cái thật mạnh, tôi gắng gượng giữ cổmình cứng đờ như bó thạch cao để khỏi làm ra điều gì đáng tiếc.
Con thuyền nghiêng ngả chao đảo theo từng đợt sóng, trên boong thuyền rộ lên những tiếng kèn kẹt, nghe chừng cũng sắp long ra từng mảnh rồi. Tay tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947726/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.