Chú Ba sửng sốt, nếu như phía sau thiếumất một hoặc hai người, chú còn có thể hiểu được, thậm chí cho dù tất cả mọi người đều mất tích, chú cũng không lấy làm lạ. Thế nhưng bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một người, thì quả là không sao tưởng tượng nổi. Chú còn ngỡ Văn Cẩm đếm sai, quay đầu tự mình đếm lại một lượt. Chú làngười đầu tiên, Văn Cẩm thứ hai, sau đó đếm tiếp, ba, bốn, năm, sáu,bảy, thứ tám là Lý Tứ Địa, thứ…
Chú đột nhiên hít một hơi lạnh ngắt, bởichú đã thấy người thứ chín dư ra. Người nọ nấp phía sau hàng người dàithượt, ngay cả hình dáng cũng không rõ ràng, chỉ thấy mập mập mờ mờ,nhất định là có vấn đề.
Chú Ba không khỏi toát mồ hôi lạnh. Chúvốn không sợ mấy thứ yêu ma quỷ quái, có điều chú chẳng hề có kinhnghiệm hoạt động dưới nước, cũng không biết thứ ở đằng sau đó rốt cuộclà gì. Bánh tông đúng ra phải không biết bơi chứ, mà nói đi cũng phảinói lại, không biết nên gọi bánh tông trong cái đấu dưới biển này là gìđây, chẳng lẽ lại gọi là bánh tông biển? Hay là bánh chẻo?
Chú lắc đầu,bụng nghĩ mẹ kiếp thằng Lý Tứ Địa này cũng thật ngờ nghệch, cái thứ kia ở ngay sau lưng nó mà cũng không biết. Tình hình lúc này không thể trôngcậy vào ai khác, chỉ có thể bơi qua đó nhìn xem. Chú lẳng lặng rút daogăm ra, giấu sau lưng, bơi qua bên đó.
Kẻ thứ chín kia vẫn đứng im lìm tại chỗ.Lý Tứ Địa thấy chú Ba bơi thẳng về phía mình, cũng lờ mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947714/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.