"Trong bụng con lợn đó, có xác chết của một đứa trẻ!"
Sau khi lão Vệ hét xong những lời này, trong xe lâm vào một khoảng lặng ngắn. Cuối cùng, Tô Vạn khó khăn nuốt nước bọt, cẩn thận hỏi: "Không phải là một con lợn con?"
Hắc Hạt Tử vốn đang suy nghĩ chuyện khác, vừa nghe Tô Vạn nói lập tức nhảy dựng tại chỗ, cười to nói: "Mạch não của tiểu tử cậu sao lại kỳ lạ như vậy!"
"Không phải trong bụng có thi thể của một đứa bé sao?" Tô Vạn nghiêm túc phân tích, "Dù sao chuyện này vốn đã rất kỳ quái, mà chuyện kỳ quái nhất định sẽ có lời giải thích kỳ quái hơn, con lợn đực kia mang thai là một loại khả năng, cũng không phải chuyện thường thấy."
"Được được được." Hắc Hạt Tử rất thích tư duy của đứa nhỏ này, suy nghĩ rất rộng, là tư liệu tham khảo tốt, hắn vỗ vỗ đầu Tô Vạn, "Mang cậu theo là đúng. "
Tô Vạn đắc ý: "Tư duy của lớp trẻ sợ các bạn già không theo kịp!"
Hắc Hạt Tử không muốn so đo với cậu, nói: "Xin lỗi, đồ đệ của tôi thi đại học hỏng não mất rồi, ông tiếp tục nói, là loại xác chết như thế nào? "
"A, được." Lão Vệ cũng bị phân tâm, tâm tình lo sợ vừa rồi hoàn toàn biến mất, nói, "Đứa trẻ... Không, thứ đó không phải là một đứa trẻ. Miệng tôi ngu ngốc, không thể tả nổi, sau đó tôi đã chụp lại ảnh, để tôi cho anh xem trực tiếp."
Dứt lời, lão Vệ lấy ra một chiếc iPhone, thuần thục mở khóa, thấy vậy Tô Vạn không khỏi sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-hac-van-cong-viec/219591/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.