Buổi chiều lúc đến lớp, chỗ ngồi bên cạnh Trương Khởi Linh trống không, hắn khẽ cau mày.
"Trương Khởi Linh! Đang học mà em làm gì đấy!"
Lại là tiết của thầy giáo chính trị, Trương Khởi Linh đứng dậy, trên lưng vác theo cặp của hắn và của Ngô Tà, hắn bình tĩnh đi ra khỏi lớp. Giáo viên ở phía sau đang tức xì khói, nhưng Trương Khởi Linh vẫn vô cùng quyết đoán không thèm để ý.
Ngô Tà ngủ tới khi trời tối, quản gia Lý Duyệt đến gõ cửa phòng cậu.
Cốc cốc cốc.
"Ai vậy?"
Ngô Tà từ trong chăn chui ra mơ màng hỏi.
"Thiếu gia, là tôi, Lý Duyệt, dưới nhà có một thiếu gia họ Trương đến tìm cậu."
"Họ Trương? Ai vậy?"
"Cậu ấy không nói, chỉ bảo là tới tìm cậu. Tôi có hỏi nữa nhưng cậu ấy không trả lời."
Ngô Tà ngây ngốc vò mái đầu bù xù của mình, sau đó cậu đột ngột nhảy dựng lên.
"Cháu xuống liền, chú đưa cậu ấy đến thư phòng của cháu trước đi."
"Vâng."
Ngô Tà nghĩ, rất có thể là Trương Khởi Linh thấy cậu không đi học nên chạy tới thăm mình, mặc dù có vẻ hơi vô lý, nhưng tâm tình của Ngô Tà tự nhiên vui vẻ hơn rất nhiều, cậu tùy tiện mặc thêm quần áo rồi đến thư phòng.
Trong phòng, Trương Khởi Linh ngồi trên sô pha cau mày nhìn ly trà trước mặt, cặp sách của hắn và của Ngô Tà được đặt bên cạnh.
"Tiểu Ca, sao cậu lại tới đây?"
Ngô Tà mở cửa nhìn thấy Trương Khởi Linh, cậu càng vui hơn, sau đó cậu ngồi xuống bên cạnh Trương Khởi Linh. Hắn ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/171065/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.