Ngô Tà tỉnh giấc, cậu lấy điện thoại ra nhìn thử, may là còn sớm, chuông báo thức một lát nữa mới kêu. Ngô Tà mơ màng rời giường, mắt nhắm mắt mở đi vào phòng vệ sinh, đến lúc cậu đi ra, Trương Khởi Linh vẫn chưa dậy. Ngô Tà đứng dưới giường nhìn Trương Khởi Linh ngủ say sưa, sau đó cậu nghĩ thế nào mà vươn tay đụng vào hắn. Trương Khởi Linh đột ngột xốc chăn ngồi dậy, chăn đập vào mặt Ngô Tà, cậu đứng không vững nên lại bị ngã xuống đất, lần này nghiêm trọng hơn, lưng Ngô Tà đụng vào ghế của Trương Khởi Linh, trước mắt cậu tối sầm lại, đau đến mức suýt chút nữa là ngất tại chỗ, cậu nằm trên đất một lúc lâu không động đậy.
Trương Khởi Linh bị tiếng động lớn làm tỉnh giấc, hắn nhìn xuống, thấy Ngô Tà đang nằm trên sàn nhà. Ngô Tà phải dùng tay để chống nên các ngón tay của cậu nổi gân xanh, Trương Khởi Linh nhảy xuống đỡ cậu đứng dậy. Ngô Tà hơi bực bội không để cho Trương Khởi Linh chạm vào cậu, hắn nhíu mày kéo Ngô Tà đến bên giường. Ngô Tà cúi đầu nắm chặt hai tay, một lát sau cậu mới ngẩng đầu nhìn Trương Khởi Linh, trên trán đã ướt đẫm mồ hôi.
"Tiểu Ca....."
"......"
"Dậy đi..... Đến giờ rồi......"
"......"
"Lần sau cậu thức dậy có thể đừng mạnh mẽ như vậy được không?"
"......"
"Tớ vừa đứng lên ghế để gọi cậu dậy, cậu đột nhiên ngồi bật dậy, làm tớ bị ngã...."
Kết thúc đoạn đối thoại bất thường này, Trương Khởi Linh mới hiểu vừa nãy xảy ra chuyện gì, đôi lông mày hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/171064/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.