Trương Khởi Linh tắm xong đi ra, Ngô Tà vẫn ôm sách nhìn hắn chằm chằm, hắn cũng nhìn lại cậu, sau đó uống nước rồi ngồi xuống cạnh Ngô Tà. Ngô Tà vẫn tiếp tục bất động nhìn hắn, Trương Khởi Linh đột ngột quay lại hôn lên môi cậu, lúc này cậu mới giật mình tránh ra xa. Ngô Tà đỏ mặt hỏi Trương Khởi Linh:
"Tiểu Ca, nhà cậu mở ngân hàng thật à?"
"Xem như là vậy."
"Xem như là vậy?"
"Cậu của tôi lo hết rồi, tôi không biết."
Ngô Tà giật giật khóe miệng, dường như nhà Trương Khởi Linh không phải giàu bình thường đâu. Ngô Tà cắn cắn ngón tay tự hỏi, nói như vậy có tính là cậu đang được Trương Khởi Linh bao dưỡng hay không? Chuyện ăn uống của mình, hình như đều là do Trương Khởi Linh trả tiền.
Bép.
Ngô Tà âm thầm tát mình một cái, cậu đang suy nghĩ cái quỷ gì vậy nè? Chuyện bao dưỡng này mà cũng nghĩ ra được. Đọc sách cùng Trương Khởi Linh một lát, Ngô Tà lại chui lên giường chuẩn bị đi ngủ.
"Tiểu Ca, cậu tắt đèn giùm tớ nhé."
"Ừ."
Ngô Tà kéo chăn lên đắp, trở mình rồi nhắm mắt ngủ. Trương Khởi Linh đứng dậy tắt đèn rồi cũng bò lên giường Ngô Tà.
"Cậu chui vào đây làm gì?"
"Ngủ."
"Sao cậu lại ngủ ở đây!"
"Ngủ cùng em."
"Tớ không cần, tớ.... A.... Trương Khởi Linh, mau buông ra! Ngày mai còn phải đi học nữa! Bỏ ra đi! Ưm ưm... Tiểu Ca...."
Hai tay Ngô Tà chống cằm cố gắng tập trung nhìn bảng đen, cậu còn cố ý mặc một chiếc áo cao cổ ở phía trong. Ngô Tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/1653526/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.