Ngô Tà và Trương Khởi Linh trở về phòng, Trương Khởi Linh cho Ngô Tà uống thuốc rồi mới đi ngủ, nhưng cậu nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được, cậu trùm chăn lăn đến bên cạnh Trương Khởi Linh đang ngồi đọc sách trên thảm. Trương Khởi Linh nhìn Ngô Tà rồi nắm lấy tay cậu, Ngô Tà cũng tựa người vào hắn rồi lôi quyển sách ra, cả hai cùng nhau xem sách. Mới đọc được một lát, cậu bỏ sách xuống rồi bọc cả chăn lên người Trương Khởi Linh, sau đó mới yên tâm đọc tiếp.
Buổi tối, lúc Giải Vũ Thần trở về phòng thì Bàn Tử đã đi đâu mất, chắc là đi ăn tối, Giải Vũ Thần nhìn thời gian, cầm lấy khăn đi tắm rửa. Sau khi đổi một bộ quần áo thoải mái, Giải Vũ Thần quen thuộc nhảy ra cửa sổ, nhìn một vòng không thấy giáo viên, y liền trèo lên phòng ngủ của Ngô Tà.
Vừa đẩy cửa sổ phòng Ngô Tà ra, Giải Vũ Thần xém nữa là ngã sấp mặt.
"Trương Khởi Linh! Mau buông tớ ra! Cậu không định ăn tối hả! Cậu làm gì đó!"
Chiều nay Ngô Tà dựa vào người Trương Khởi Linh đọc sách, sau đó thuốc bắt đầu có tác dụng làm cậu ngủ thiếp đi mất, đến lúc cậu tỉnh lại thì trời đã tối rồi. Ngô Tà hỏi Trương Khởi Linh có đói bụng không, có muốn đi ăn tối chưa, Trương Khởi Linh chỉ lặng lẽ gật đầu, bỏ quyển sách trong tay ra rồi kéo Ngô Tà xuống hôn.
"Món điểm tâm ngọt trước giờ ăn tối."
"Bỏ ra!"
Ngô Tà đạp văng cả chăn đang đắp trên người, còn quần áo của cậu gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/1653525/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.