Một thân y phục trắng tựa như ảo mộng dưới ánh đèn, theo động tác Giải Vũ Thần múa kiếm, ống tay áo hòa với tia sáng lạnh lẽo phản chiếu trêи thanh kiếm dài, cả sân khấu đều bị bao phủ bởi bầu không khí do Giải Vũ Thần tạo ra.
Thậm chí ngay cả Ngô Tà đã từng nhiều lần xem Giải Vũ Thần xướng Bá Vương biệt cơ cũng phải sửng sốt, vốn dĩ Ngu Cơ phải mang theo khí chất của người phụ nữ, nhưng Giải Vũ Thần lại cho cảm giác dịu dàng như nước, với chất giọng ai oán của y, dường như người ta có thể mường tượng được cảnh Ngu Cơ từ biệt Bá Vương ở bờ Ô giang (*).
(*) Sông Ô (Ô giang/ 乌江): là nhánh sông lớn nhất phía nam của sông Dương Tử. Gần như toàn bộ chiều dài của sông (1150 km) nằm trong tỉnh Quý Châu, Trung Quốc.
Ngừng múa, Giải Vũ Thần cầm kiếm đứng ở rìa sân khấu, người sắm vai Bá Vương đi lên từ sau đài, Bá Vương nhìn thấy Ngu Cơ, tỏ sự khước từ và đành cô phụ nàng, Ngu Cơ đáp lại, quyết chí một lòng đi theo Bá Vương, nhưng không muốn lúc phá vòng vây làm liên lụy đến Bá Vương, đành cam nguyện tự vẫn.
Bá Vương bước nhanh đến phía trước, Ngu Cơ lùi về sau, ném bội kiếm trong tay xuống, nâng thanh kiếm khác kề lên cổ, thanh kiếm dài lạnh lẽo chạm vào chiếc cổ mảnh mai.
Bá Vương hô lên:
"Ái phi! Không được!"
Đôi mắt Ngu Cơ gợn sóng nước, xuyên qua Bá Vương nhìn thấy Hắc Nhãn Kính đang nhíu chặt mày dưới sân khấu, khẽ nhắm mắt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/1653516/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.