Đám Ngô Tà lục tung cả trường lên vẫn không tìm thấy Giải Vũ Thần, thậm chí Bàn Tử còn trèo cửa sổ để vào thư viện nhưng cũng không thấy. Hai người chán nản nhìn nhau, từ sáng đến giờ Giải Vũ Thần đi đâu được chứ?
Ba người ngồi trên ghế dài ngoài thư viện, Bàn Tử nói với Ngô Tà:
"Thiên Chân, cậu thử gọi về nhà Hoa nhi gia đi, có lẽ cậu ta đã về rồi, dù sao hôm nay cậu ta cũng không biểu diễn, có khi là đi về nhà đấy."
"Ừ."
Ngô Tà lấy điện thoại ra gọi về nhà Giải Vũ Thần.
"Alo, xin hỏi ai đấy?"
"Chú Trần, cháu là Ngô Tà đây, Tiểu Hoa có ở nhà không ạ?"
"Là Ngô thiếu gia à, thiếu gia nhà tôi chưa về. Hôm nay mới thứ sáu, không phải ngày mai mới được về sao? Ngô thiếu gia, thiếu gia nhà tôi lại xảy ra chuyện gì ở trường à? Dạo này mỗi lần về nhà, tôi đều cảm thấy cậu ấy không vui cho lắm."
"Không có gì đâu, điện thoại của Tiểu Hoa làm rơi rồi, cháu tìm không thấy cậu ấy nên mới gọi điện hỏi thôi, cậu ấy không sao cả, cháu cúp máy đây, tạm biệt chú Trần."
"Ừ, tạm biệt."
Ngô Tà ngắt điện thoại rồi nói với Bàn Tử:
"Tiểu Hoa không về nhà, tôi sẽ gọi vào điện thoại cậu ấy xem thử, có khi cậu ta đã tìm được điện thoại rồi."
Ngô Tà lại tiếp tục gọi cho Giải Vũ Thần, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy:
"Alo, bạn học Ngô Tà."
"Thầy Tề, điện thoại vẫn ở chỗ anh sao?"
"Đương nhiên! Sao nào, Hoa nhi gia mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/1653515/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.