Trở về phòng, Trương Khởi Linh đi tắm trước, Ngô Tà ăn quá no nên cậu định ngồi nghỉ một chút.
"Ngô Tà, Tú Tú về chưa? Sao Bàn Tử vẫn chưa về nhỉ?"
Giải Vũ Thần đột nhiên nhảy vào từ cửa sổ, Ngô Tà ngẩng đầu nói với y:
"Lúc kết thúc tiết tự học Bàn Tử có gọi điện thoại cho tớ, khi đó hắn và Tú Tú vẫn đi cùng nhau. Cậu không gọi cho Bàn Tử à?"
"Điện thoại của tớ hình như để quên ở căn tin rồi, vậy nên tớ mới đến bảo cậu điện cho Bàn Tử."
Nói xong, Giải Vũ Thần cầm lấy cốc nước uống một ngụm rồi chui lên giường Ngô Tà, cậu lấy điện thoại ra gọi cho Bàn Tử, một lát sau đầu dây bên kia mới bắt máy:
"Alo Bàn Tử, ông ở đâu đấy? Về chưa? Tú Tú sao rồi?"
"Tôi thật sự rất muốn đi gặp Mác Lê-nin. Mẹ nó chứ, Tú Tú đáng sợ quá, Bàn gia tôi bị nó kéo đi cả một ngày, chắc sụt được mấy ký luôn rồi, giờ tôi đang trên đường về."
"Haha, không phải ông hay nói chỉ cần cho ông một cô gái xinh đẹp, ông thà mất ngủ ba ngày ba đêm à?"
"Tú Tú xinh xắn thật! Nhưng một mình nó có thể so với mười cô gái khác đó! Bàn gia tôi xin chịu thua! Lần sau đừng kêu tôi nữa! Mà thôi cúp máy đây, tôi còn phải về tắm rửa rồi đi ngủ nữa! Ngày mai là lễ kỷ niệm thành lập trường, tôi nhất định phải nướng một giấc mới được."
"Ok, đi về nhớ cẩn thận. Tạm biệt. Bàn Tử về rồi. À, có khi sau này hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/1653513/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.