Edit by Cam
Hoa nhi một mình trong thông đạo chạy như điên, tôi dù chạy muốn tắt thở cũng không thể đuổi kịp thân ảnh gầy guộc đó.
"Hoa gia, chậm một chút!" Trong đội không biết ai đã hô, Tiểu Hoa như mắt điếc tai ngơ, một mạch chạy thẳng lên phía trước đội rồi bị Muộn Du Bình một phen kéo trở về.
"Đừng nóng vội, không biết phía trước..."
"Đừng kéo tôi, Tú Tú vẫn đang chờ!"
"Giải Vũ Thần!" Không đợi Muộn Du Bình nói xong Tiểu Hoa đã tránh thoát chạy về phía trước. Mấy người chúng tôi thấy thế liền biết không tốt, cất bước đuổi theo. Muộn Du Bình và Hạt Tử chạy ở phía trước, phía sau tôi nghe được y hỏi Hạt Tử một câu: "Điên rồi sao?"
Hạt Tử cắn răng trả lời: "Nói không chừng." Nói xong hai người tăng tốc đuổi về phía trước.
Theo từng bước chân tiến về phía trước, thông đạo vốn hẹp dài nay đã mở rộng hơn, theo ánh đèn pin hạ xuống, phía xa xa xuất hiện một phiến đá giống như cánh cửa. Cung tiếp theo hẳn đã đến rồi, nó rốt cuộc sẽ là cơ quan gì đây? Nhìn thấy thân ảnh Hoa nhi chạy lại gần phiến đá, dưới chân tựa hồ dẫm phải cơ quan, phiến đá kia ầm ầm mở ra.
"Hoa nhi! Đứng lại! Đừng xắng bậy!" Giọng nói khàn khàn của Hạt Tử vang lên, chấn rung cả thông đạo. Hoa nhi một chút cũng không để ý tới, từ khe hở phiến đá xông thẳng vào trong.
"Hạt Tử, đây là cung gì?"
"Cung lực."
"Mẹ kiếp!" Hạt Tử mắng một tiếng, cúi đầu lao vào. Tiểu Ca quay đầu về phía sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-binh-ta-huyet-ky-lan/476105/quyen-1-chuong-30.html