*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit by Cam
Bàn Tử bước vào nhà, đẩy Muộn Du Bình ra ngã ngồi trên sofa. Muộn Du Bình trên trán nổi gân xanh, cư nhiên muốn sách đại đao chém Bàn Tử!
"Tiểu Ca! Đao hạ lưu nhân!" Tôi nhào lên như trong mấy bộ điện ảnh, sà vào lưng y. Lưỡi đao Muộn Du Bình chệch hướng, quẹt qua tai Bàn Tử rồi gâm ở trên sofa. Nằm cách vai Bàn Tử không đến vài centimet. Bàn Tử ngồi trên sofa suýt thì són ra quần.
"Cái đồ mặt liệt nhà cậu, sao lại ở nhà Thiên Chân?" Bàn Tử máy móc đặt câu hỏi, hiển nhiên là não đang cố gắng hoạt động lại đây mà.
"Y ở đây là để... dưỡng thương." Xẹt, tôi từ trên người Muộn Du Bình trượt xuống, áo ngủ trên người y cũng bị tôi kéo theo mà lã tả rơi. Tấm lưng trần của Muộn Du Bình cùng với hai vai quang lõa của tôi, hoạt sắc sinh hương chói mù hai mắt chó của Bàn Tử.
"Bàn Tử... không phải..." Đại não của tôi cảm thấy cũng có chút muốn ngắt nhịp.
Bàn Tử lập tức nổi giận đùng đùng: "Hai tên gay nhà các cậu! Bị Bàn gia bắt gian còn xách đao muốn chém, chuyện hai người đã sớm bị gia xem ở trong mắt rồi. Mau mau đền bù thiệt hại cho mắt gia!" Nói xong hắn túm đại cái gì đó ném vào chúng tôi, tôi lắc mình né tránh, nhốn nháo muốn gôm quần áo, vừa chạy vừa kêu: "Chúng tôi là đang tắm!"
Tôi chui vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-binh-ta-huyet-ky-lan/476090/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.