Dư vị cao trào chậm rãi tan đi, hôn môi vẫn chưa dừng lại.
Thật mệt, vốn dĩ hôm nay đã lăn lộn rất lâu rồi, cho dù bây giờ đang đứng, nhưng Nguyễn Đào cũng bị cảm giác mút liếm mềm mại làm cho thoải mái đến mơ màng sắp ngủ.
"Ưm..." Cậu rên một tiếng, cả người đều bị ôm chặt trong lồng ngực nam nhân, muốn được chặn ngang bế lên ôm vào trong ổ chăn, lại ôm nhau ngủ đến hừng đông.
Hàn Mạc đã sớm cứng, dương v*t thẳng tắp đâm chọt trên mông thịt chuẩn bị tùy thời gây sóng gió.
Hắn rút ngón tay ra, mang theo chất lỏng ướt dính trộn lẫn với lượng lớn nước dâm, hôn môi tạm nghỉ, hắn duỗi bàn tay ướt đẫm tới trước mắt Nguyễn Đào, dụ dỗ nói: "Nhìn xem này."
Nguyễn Đào chậm nửa nhịp, nhìn vài lần mới hiểu được chất lỏng trong suốt kia là thứ gì, cái đầu lập tức chảy mồ hôi.
"Em..." Nguyễn Đào nắm lấy cổ tay hắn, túm xuống chỗ vòi nước: "Em rửa cho ngài..."
Hàn Mạc dựa vào cậu, một tay còn ôm trên eo cậu cứ chọc ghẹo chỗ thịt mềm bên hông, Nguyễn Đào nén cười trốn cũng không thoát, xém chút đã đạp trúng chân của kim chủ: "Tiên sinh, tiên sinh!"
Kêu thật là dễ nghe.
Hàn Mạc cười cười, tốt bụng buông tha cậu, nhìn cậu ôm chặt bàn tay mình, một bên xoa xà phòng một bên cẩn thận rửa sạch từng ngón tay, giống như làm như vậy là có thể xóa sạch bằng chứng cậu dâm đãng đến chảy nước trên hai đầu ngón tay hắn.
Gương mặt Nguyễn Đào đỏ bừng, không khí lúc này quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mem/157144/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.