Nguyễn Đào đẩy xe mua sắm dạo quanh trong siêu thị, khóe môi vểnh cao đến độ cậu không khống chế nổi, khuôn mặt cậu vốn dĩ đã thanh tú, nụ cười này càng toát ra vẻ xinh đẹp, làm người ta phải nhìn thêm vài lần.
Cậu rất muốn xuống bếp, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có thể lần nữa được nấu ăn, cậu vui không chịu nổi!
Dụng cụ trong nhà bếp thì vô cùng đầy đủ, nhưng dầu muối tương dấm lại không có một giọt nào, chắc là phải mua nhiều lắm đây.
Sau này có phải cậu có thể thường xuyên nấu ăn ở trong nhà không nhỉ?
Một ngày ba bữa?
Khăn trải giường còn chưa giặt, quần áo của kim chủ vẫn còn ngâm ở trong bồn.
Nguyễn Đào lảm nhảm một bài hát ngắn, kiêu ngạo vì mình không giống như các loại sex toys mà càng có vẻ giống như một bảo mẫu hơn, tất nhiên cậu đã quên sạch sẽ lời cầu nguyện của mình trong lúc nằm ở cốp xe tối hôm qua.
Nếu có thể nấu thịt kho tàu ngon một chút thì chắc kim chủ cũng sẽ vui vẻ hơn đúng không?
Nguyễn Đào thu hoạch một xe chiến lợi phẩm, hôm nay đứng ở quầy thanh toán vội trước vội sau, bây giờ mới ý thức được một vấn đề đau đầu - - phải về nhà kiểu gì đây?
Hai cái bịch đồ vô cùng to, cộng thêm với hai túi mua hàng nhỏ nữa, cánh tay của Nguyễn Đào cũng sắp gãy rồi.
Bầu trời vẫn xám xịt như cũ, còn đang mưa.
Nguyễn Đào ra khỏi siêu thị, không còn tay nào rảnh để bung dù, rất nhanh đã bị mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mem/157143/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.