Vì tiết xuân vẫn còn nên chăn rèm trong phòng Đào Hoa khá là đơn bạc, rèm mỏng manh đượm mùi đinh hương che hờ chiếc giường có Lý Ẩn đang ôm eo Đào Hoa ngủ. Từ trước tới nay Lý Ẩn ngủ không sâu, nghe tiếng người bên ngoài truyền tới đã tỉnh lại rồi, chàng nhìn khuôn mặt Đào Hoa đang say ngủ, nàng ngủ rất sâu, không có chút dấu hiệu sắp tỉnh nào. Lý Ẩn thấy mặt mày như vẽ của nàng, trong nhất thời không muốn ngồi dậy chút nào, nhưng cuối cùng chàng vẫn chỉ trì hoãn một chút rồi rời khỏi giường, kéo rèm lên, thay quần áo rồi bước ra khỏi phòng.
Vừa thấy chàng đến, vị trung lang tướng dưới trướng tên Đái Du đã bước đến. Đái Du thân thiết như huynh đệ ruột thịt của Lý Ẩn, chàng lĩnh chỉ đến Linh Châu y cũng xin theo làm phó tướng. Hồi âm chàng gửi cho Linh Châu mấy ngày trước cũng viết là phái Đái Du cầm quân đến chi viện.
Đái Du dẫn đầu đoàn người hành lễ với Lý Ẩn, Lý Ẩn miễn lễ cho bọn họ rồi cho lui hết cả, chỉ để lại mình Đái Du. Hai người còn chưa ngồi an ổn xuống ghế, Đái Du đã chỉ vết thương trên tay trái Lý Ẩn: “Bọn đệ đến chậm như vầy, đã hại huynh bị thương rồi.”
Lý Ẩn nghe thấy thế thì cũng đáp lại là không sao, không ngại, y lại hỏi chàng sao lại thương, rồi duyên cớ gì mà điều mấy người bọn họ đến đây. Diệp Cầm vốn là một trong những kẻ đứng đầu toán cướp ngựa, tuy Đái Du chưa từng gặp y nhưng cũng đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly/457355/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.