Đào Hoa từng này tuổi, chuyện thân mật nhất nàng từng làm với nam tử chẳng qua chỉ là nắm tay, giờ phút này lại bị hôn môi như thế, nàng chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, còn lồng ngực thì như sắp nổ tung đến nơi.
Đợi đến lúc nàng định thần lại rồi, xúc cảm trên đôi môi càng rõ ràng hơn, từng chỗ bị liếm, bị cắn qua nổi lên từng đợt tê dại, tê đến tận tâm can. Khuôn mặt hai người kề cận nhau, Đào Hoa vẫn trợn tròn mắt. Nàng thấy đôi mắt Lý Ẩn nhắm chặt, mặt mày như ngọc, lông mày dài rậm như cánh quạt, người thật nhưng cứ ngỡ tài tử trong tranh,, khiến người đối diện chẳng thể rời mắt.
Lý Ẩn bên này càng hôn càng nghiệm, càng quấn quýt càng sâu, thêm chuyện đề phòng nàng đẩy mình ra, bèn dùng một tay siết lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, tay kia thì luồn vào bàn tay trắng như bạch ngọc kia, mười ngón tay chặt chẽ triền miên.
Đào Hoa bị bất ngờ, ưm một tiếng, nàng dùng sức ngoảnh mặt đi nhưng Lý Ẩn như tên đã lên dây, há dễ lùi bước? Chàng cúi đầu, dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn cần cổ nàng, da thịt mềm mại ở nơi ấy tiếp xúc với đầu môi, càng có cảm giác như đang gặm phần phô mai tươi thơm mát, xúc cảm ấy còn giống như trong giấc mơ.
Lý Ẩn nghĩ đến giấc mơ hôm nọ, chợt ngẩng đầu nhìn Đào Hoa, chàng chỉ thấy lớp trang điểm của nàng đã nhòe, khóe mi ngấn lệ, có chút dáng dấp của “Đào Hoa” trong giấc mộng xuân ấy nữa. Trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly/457312/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.