An Chi nhảy đến trên lưng Ngôn Hề, ôm lấy cổ Ngôn Hề, vùi mặt vào mái tóc của Ngôn Hề hung hăng mà ngửi ngửi, sau đó liền muốn leo xuống, dù sao bây giờ nàng cũng không phải là khi còn bé nữa, sợ Ngôn Hề chịu không nổi trọng lượng của nàng.
Bàn tay Ngôn Hề đưa qua choàng lấy nàng, ổn định cõng nàng đến ghế sofa bên kia, An Chi vui vẻ nhảy xuống ghế sofa, Ngôn Hề xoay người lại kéo nàng váo trong lòng ngực của mình.
Trong ngực Ngôn Hề là mùi thơm quen thuộc, còn có chút nhịp tim đập dồn dập, kéo nàng ngồi xuống, để cho Ngôn Hề càng ôm chặt lấy nàng.
An Chi cảm nhận được những động tác liên tục này chất chứa ý tứ nhớ nhung, dáng tươi cười tràn đầy khuôn mặt, đem thân thể dán sát vào người nàng, ôm nàng thật chặt.
Ngón tay Ngôn Hề sờ sờ lên gương mặt nàng, cặp môi đỏ mọng cúi xuống, giống như động tác chậm mà dán lên đôi môi của An Chi, nhẹ nhàng hôn một cái, không nói lời nào, cũng không lùi ra xa, liền dừng lại cách khoảng một mm bên môi của An Chi.
An Chi bị nàng trêu chọc đến mức hai má nóng lên, trong cổ phát ra một tiếng bất mãn yêu kiều, đôi môi của nàng lần nữa rơi xuống, vuốt nhẹ lên cánh môi của An Chi một chút, rất nhanh trượt vào, hôn An Chi thật sâu.
Đợi đến lúc hai người đều có chút thở không nổi, nàng mới từ từ buông lỏng đầu lưỡi, nói nhỏ: "Có thể về rồi?"
"Sao không nói cho ta biết trước?"
Cả người An Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-bat-ngon/1419183/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.