Nhiệt độ bên ngoài dĩ nhiên là thở ra khói, nhưng mà các nàng xác thực là càng ngày càng mập mờ nóng bỏng.
An Chi vốn không biết trong miệng mình đang nói cái gì, chỉ là vừa rồi khi bị Ngôn Hề vuốt ve toàn thân liền mềm nhũn, nàng muốn Ngôn Hề sờ sờ nàng nhiều hơn một chút.
"Di di..."
An Chi ngẩng đầu lên hướng đến bên tai Ngôn Hề, vừa hôn vừa nỉ non kêu gọi nàng. Ngôn Hề cắn môi tránh né An Chi ngồi thẳng người lên, An Chi không chịu bỏ qua mà đuổi theo nàng, thuận thế câu lấy cần cổ của nàng cũng ngồi dậy.
Ngôn Hề trầm thấp thở hổn hển chỉ có thể dựa vào ghế sofa, đôi môi An Chi ngậm lấy vành tai của nàng, khe khẽ gặm cắn.
Gương mặt của các nàng kề sát nhau, vành tai và tóc mai chạm vào nhau.
Thân thể Ngôn Hề thơm quá, An Chi tham luyến mà ngửi ngửi mùi hương của nàng, từng chút từng chút liếm hôn cần cổ nhỏ nhắn duyên dáng của nàng.
Ngôn Hề nâng khuôn mặt nàng lên hôn môi nàng, từng cái liếm hôn như lông vũ, rơi vào bên môi hòa tan giống như bông tuyết, tư vị trên đầu lưỡi như có cánh hoa non mềm cùng hương vị ngọt ngào.
Ngôn Hề kéo An Chi ngồi lên chân nàng, lại chần chờ mà kéo áo ngủ của người kia lên, đầu ngón tay từng tấc một bắt đầu di chuyển, da thịt nõn nà của An Chi bị đầu ngón tay nóng bỏng của nàng chạm vào lại giống như là bơ nóng chảy, nhiệt độ cơ thể cũng không ngừng tăng lên.
Tiếng rên khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-bat-ngon/1419170/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.