Một lát sau, đám lông vũ xù xì kia bỗng biến thành một đoàn hỏa quang đỏ rực. Vầng sáng kéo dài, hình thái thay đổi, dần dần hóa thành bóng người.
Trong ánh nhìn chăm chú của hắn, luồng sáng kia nhạt dần, một thân hình thon dài ngưng kết, ngũ quan thành hình, ngay cả y phục trên người cũng tinh xảo rõ rệt.
Giây lát sau, một Tạ Linh giống hệt bản thể chậm rãi mở mắt.
Y hơi không quen, chớp mắt liên tục, vẻ mặt lộ ra mấy phần mới lạ. Thử giơ tay nắm lấy, mới phát hiện động tác cứng đờ, đầu ngón tay tựa như con rối gỗ, chưa đủ linh hoạt.
Thẩm Từ Thu khi xưa lần đầu ngưng tụ hóa thân cũng vậy, mất kha khá thời gian mới thích ứng với việc bỗng nhiều ra một thân thể giống hệt bản thân.
Thấy y mở mắt, hắn mới mở miệng:
“Chúc mừng.”
Phân Hồn Hóa Thân thuật, lại tiến thêm một bước.
Tứ chi tuy chưa thuận, nhưng biểu cảm trên mặt Tạ Linh đã có thể khôi phục hoàn toàn. Y cong cong mi mắt, nở nụ cười sáng rỡ:
“A Từ.”
Vừa gọi vừa quen tay bước tới một bước.
Nào ngờ thân thể mới chưa kịp thích ứng, chân trái vướng chân phải, loạng choạng ngã bổ nhào về trước.
Thẩm Từ Thu theo bản năng đứng bật dậy, đưa tay đỡ lấy y.
Tạ Linh trong một khắc còn thấy mình mất mặt đến tim đập loạn, nhưng giây tiếp theo, khi thấy động tác của Thẩm Từ Thu, đầu óc vừa xoay chuyển, liền lập tức thuận thế ngã nhào vào n.g.ự.c hắn.
Bị y ôm chặt cả người, Thẩm Từ Thu còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015673/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.