Để biểu lộ thành ý, Minh Trạc Nguyệt lấy ra một tờ giấy, đưa cho Thẩm Từ Thu. Trên mặt giấy, là phù văn mà hắn từng nhìn thấy.
Phù văn muốn phát huy tác dụng, ngoài việc vẽ đúng hình, còn cần dẫn dắt linh lực khắc lên đường nét. Minh Trạc Nguyệt đã thử, nhưng khi rót linh lực vào, liền cảm thấy khựng lại, hiển nhiên hắn không nắm được huyền ảo trong đoạn phù văn này. Thế nên nét vẽ chỉ dừng ở hình dạng bằng mực, hoàn toàn không có chút hiệu lực nào.
Vừa nhìn qua, Thẩm Từ Thu lập tức nhận ra đây đúng là loại phù văn mà hắn muốn tìm.
Hắn cúi đầu chăm chú nghiên cứu, còn trên bàn cơm lúc này, chỉ sợ chỉ có Tạ Yểm là thật tâm chuyên chú vào việc… ăn.
Chú chim nhỏ trên vai Thẩm Từ Thu cũng tròn mắt nhìn, nhưng chuyện phù pháp vốn có chuyên môn riêng, loại phù văn lạ lẫm thế này nó cũng chịu, chẳng hiểu ra sao. Chỉ có Thẩm Từ Thu là nghiên cứu vô cùng nghiêm túc.
Mấy lần tiếp xúc, Tạ Yểm tuy đã thoải mái hơn, không còn câu nệ như ban đầu, nhưng cũng chẳng phải kẻ được sủng mà sinh kiêu. Hắn cư xử rất biết điều, tao nhã mà nhanh gọn xử lý xong bữa cơm, rồi khẽ nói với mọi người:
“Ta ăn xong rồi.”
Thẩm Từ Thu thu lại tờ giấy, gật đầu. Mấy người cùng nhau đứng dậy. Bạch Trấm đi trước một bước, thẳng đến quầy tính tiền.
Thẩm Từ Thu thoáng sững người từ trước đến nay, mỗi lần dẫn đệ tử ra ngoài rèn luyện, việc trả tiền đương nhiên đều do hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015668/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.