Cho nên không phải ai đứng về phía Tạ Linh cũng giống như đám úc mỗ mộ mỗ gì đó trong Ngọc Tiên Tông — nhân thiết nguyên tác vẫn có người đáng tin cậy.
Khổng Thanh cũng lễ phép gật đầu chào Thẩm Từ Thu: “Thẩm đạo hữu, tại hạ Khổng Thanh.”
Thẩm Từ Thu khẽ gật đầu đáp lại. Hắn biết Tạ Linh và Khổng Tước tộc hẳn là có chuyện muốn bàn, bản thân mình là người ngoài cũng không tiện ở lại, liền thức thời lui bước để chừa không gian cho họ.
Thẩm Từ Thu nói: “Hai người cứ trò chuyện.”
Thế nhưng thân hình hắn vừa mới hơi động một chút, đã bị Tạ Linh túm chặt lấy cánh tay.
“A Từ đi cùng chúng ta đi, nếu không muốn nói chuyện thì nghe thôi cũng được.”
Lời này của Tạ Linh hoàn toàn không hề kiêng dè Thẩm Từ Thu. Thẩm Từ Thu hơi kinh ngạc, còn Khổng Thanh thì chỉ nhướn mày, trong lòng đã đoán được đôi ba phần.
Thẩm Từ Thu mím môi, ở đây còn cần tiếp tục diễn vở kịch tình cảm mặn nồng nữa sao? Hắn không chắc, nhưng nghĩ đến việc Tạ Linh phối hợp rất ăn ý với hắn khi ở Ngọc Tiên Tông, liền chỉ đành mặc cho đối phương giữ lại.
Chỉ là… đã không để hắn đi, vậy túm tay làm gì nữa? Còn bóp bóp là thế nào?
Tạ Linh hình như đã quên mình vẫn còn đang nắm tay người ta, cứ thế kéo tay Thẩm Từ Thu, tiếp tục trò chuyện với Khổng Thanh:
“Không đi cùng người bên Yêu Hoàng Cung à?”
“Nghe lời điện hạ dặn, bọn ta đã đến bái kiến Yêu Hoàng trước, đến Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015639/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.