Thẩm Từ Thu khẽ ấn đầu ngón tay. Nếu Tạ Linh đã mở lời mời hắn cùng ra ngoài ngày mai, vậy hắn cứ đi xem thử xem rốt cuộc là có vấn đề gì. Nghĩ vậy, hắn khẽ gật đầu đồng ý.
Tạ Linh ở trong lòng nhẹ nhàng thở phào. Còn về phần ngày mai phải làm sao để giải thích cho hợp lý mấy lời vừa bịa ra… thì ngày mai tính sau. Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, trước tiên cứ kéo được người ra khỏi phòng là thắng rồi.
Vì để tiện trò chuyện, Thẩm Từ Thu không thu lại kết giới cách âm trong phòng. Hắn ngồi xuống bên cạnh bàn, định nhắm mắt dưỡng thần một lát.
Đúng lúc này, cửa phòng vang lên tiếng gõ nhẹ.
Là tiểu nhị của khách điếm, đem đồ ăn và rượu mà Tạ Linh vừa gọi mang tới.
Kết giới trong phòng chỉ cách âm một chiều, người bên ngoài không nghe được bên trong nói gì, nhưng tiếng gõ cửa, âm thanh ngoài phòng vẫn truyền vào rõ ràng.
Tạ Linh ra mở cửa, nhìn thấy đứng ngoài là hai người. Một người bưng khay, trên có vài món ăn còn bốc hơi nóng cùng một bầu rượu sứ. Người còn lại thì ôm nguyên một vò rượu lớn trong tay, vẻ mặt vừa nịnh nọt vừa cẩn thận.
Thì ra Tạ Linh gọi rượu, lão bản sợ một bầu không đủ cho khách quý uống, liền dứt khoát bảo người đem thẳng một vò lớn lên cho đủ “quản lượng”, uống sảng khoái mới thôi.
Biết trong phòng chỉ có hai người ở, tiểu nhị cũng tinh ý chuẩn bị đúng hai bộ bát đũa và chén rượu, sau khi dọn thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015630/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.