Thẩm Từ Thu thật sự nên gì về “vở diễn” của chủ tớ Tạ Linh và Hắc ưng.
Hắn nhảy xuống nước.
Tránh thủy quyết khiến quanh hiện một lớp màng mỏng trong suốt, ngăn cách với dòng nước. Khi rơi xuống, vạt áo trắng bạc theo động tác khẽ tung , từng lớp vải lượn lờ trong làn nước, lộ rõ dáng thon dài, eo nhỏ chân dài, như một bức tranh mờ ảo giữa dòng.
Hắn đảo mắt quanh, liền thấy Tạ Linh cái “vô tình” rơi xuống nước đang chờ xa.
Mộ Tử Thần và Địch Sơn còn quanh đây.
Tạ Linh rõ ràng cũng tự niệm xong tránh thủy quyết, nhưng với cái danh “luyện khí tầng hai” thì thể loại pháp thuật ?
Cho nên y lập tức vươn tay , bộ như đang cần giúp đỡ.
Thẩm Từ Thu: “……”
Hắn hiểu rõ Tạ Linh đang ám chỉ điều gì, nhưng đưa tay nắm lấy.
Thay đó, vẽ một phù chú tránh thủy ngay trong nước, cách điểm lên tay áo của Tạ Linh.
Toàn bộ quá trình cần động tay chạm .
Tạ Linh rụt tay , cúi đầu tay áo một chút, thản nhiên nghĩ:
“Quả nhiên là phù đạo đại gia, bút hạ thành văn.”
Ở phía xa, Hắc ưng chầm chậm trôi theo, biểu cảm khó diễn tả.
Thấy điện hạ nhà ở trong nước, Thẩm Từ Thu hề tỏ vẻ bất ngờ, thậm chí hỏi vì , cứ như hai sớm bàn bạc kỹ lưỡng .
Mà điều đáng sợ là đến một tâm phúc như cũng tí gì!
Hắc ưng cảm thấy bất an.
Chẳng lẽ bỏ lỡ cơ hội khuyên chủ tử đầu trở ?
Có tránh thủy quyết, di chuyển nước thực cũng chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015628/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.