Giọng run rẩy của Thẩm Từ Thu vang lên bên tai, khiến tim Tạ Linh cũng siết .
Dù hai vốn xa lạ, từng thiết, nhưng chỉ cần thấy giọng như sắp đứt lìa , ai mà rùng kinh hãi. Phải khổ sở đến mức nào, mới thể thốt lên một lời cầu xin tàn tạ đến thế? Chủ nhân của giọng như đang treo lơ lửng sợi tơ mỏng manh, cố níu lấy chút hy vọng cuối cùng mờ mịt. Chỉ cần tơ đứt, cũng tan.
Huyền Dương Tôn mở miệng, một lời vô tình, lạnh lùng, chút chần chừ, như đẩy Thẩm Từ Thu thẳng xuống vực sâu tuyệt vọng.
Lão Thẩm Từ Thu hiến Linh Lung Tâm.
Không chỉ , tiên cốt Thẩm Từ Thu cũng mổ lấy. Dưới lớp băng vải nơi vạt áo là vết thương cắt tận xương, m.á.u từng dòng đỏ thẫm thấm qua.
Tạ Linh nhất thời thể tin nổi tai . Y ngẩng đầu Huyền Dương Tôn, cúi đầu đang quỳ rạp đất, còn chút sức lực …
Xác nhận rõ ràng: y lầm. Những lời là thật.
Bọn họ thật sự mạng Thẩm Từ Thu.
Nam Cung Tư Uyển
Sau đó, Tạ Linh chứng kiến một cảnh khiến cả y lạnh buốt.
Trên con đường đến tận cùng, Thẩm Từ Thu… đột nhiên .
Không giống với những nụ thanh lãnh ngày thường, , đến rực rỡ kinh , một vẻ lộng lẫy, huyễn hoặc, như đóa bỉ ngạn nở rộ giữa hoang tàn, thê lương và quyến rũ.
Cánh môi đỏ thẫm vì máu, đến câu hồn đoạt phách.
Đó là đầu tiên Thẩm Từ Thu đến , nhưng là nụ của một tiên nhân sa đọa, như cánh hoa rơi từ trời cao lạnh lẽo, hóa thành linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015623/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.