Huyền Dương Tôn cũng không cho rằng Tạ Linh đi cùng Thẩm Từ Thu lên núi tuyết thì có thể giúp ích gì. Dù trên người y có vài món đồ không tệ, nhưng tu vi chỉ mới Trúc Cơ tầng hai, một khi linh lực cạn kiệt, gặp khí lạnh nơi núi tuyết cũng chỉ như bị lửa nhỏ dập tắt.
Bởi vậy, lão chỉ liếc Tạ Linh qua loa một cái, không để vào mắt.
Tuy trong lòng vẫn có chút bất ngờ khi thấy tên tiểu tử này dám nhìn thẳng vào mắt mình.
Huyền Dương Tôn vung tay c.h.é.m xuống một đạo pháp quyết.
Thẩm Từ Thu lập tức run rẩy toàn thân đan điền và kinh mạch bị phong bế, mấy ngày tới sẽ hoàn toàn không thể vận dụng linh lực.
“Chờ ngươi xuống núi, tự nhiên sẽ được giải.” Huyền Dương Tôn trầm giọng nói.
“Vâng.” Thẩm Từ Thu cúi đầu đáp.
Mộ Tử Thần bị Tạ Linh chen ngang, không thể nói tiếp, còn bị đệ tử Nhược Thủy Tông giữ lại, lo hắn cũng bị phạt theo. Vì vậy, cuối cùng chỉ có Thẩm Từ Thu chịu trừng phạt.
Hành Thủy Tiên Tôn thở dài, yến tiệc đã tàn, Bí Các cũng đã mở, các tông môn lần lượt đứng dậy chào từ biệt.
Mộ Tử Thần mắt đỏ hoe, đi tới muốn nắm tay Thẩm Từ Thu, vẻ mặt vô cùng áy náy:
“Thực xin lỗi sư huynh… tất cả đều là vì ta ——”
Nhưng Thẩm Từ Thu lặng lẽ né tránh, như thể vẫn đang đau lòng vì cái c.h.ế.t của Úc Khôi. Hắn không nói lời nào, chỉ lắc lắc đầu.
Mộ Tử Thần khựng lại trong giây lát, rồi nghĩ đến tâm trạng hiện tại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015621/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.