Nhị đệ tử của Huyền Dương Tôn Úc Khôi cưỡi kiếm bay như gió đến trước nơi ở của Thẩm Từ Thu. Nơi ấy gọi là Tàng Nguyệt Biệt Viện, nằm trên một ngọn phong thanh lãnh của Ngọc Tiên Tông, là chốn cực kỳ thanh nhã, thích hợp để ngắm trăng và tĩnh tu.
Vừa đáp xuống sân, Úc Khôi đã cất tiếng gọi to:
“Sư huynh!”
Hắn rõ ràng cảm nhận được hơi thở của Thẩm Từ Thu đang ở trong phòng, nhưng người trong phòng thủy chung không đáp.
“Đang tu luyện?” Không giống lắm.
Úc Khôi nóng ruột, gõ cửa mấy lần:
“Sư huynh, ta có lời muốn nói với huynh!”
Một lúc sau, giọng nói lạnh lẽo mà trong trẻo như suối ngầm của Thẩm Từ Thu mới từ sau cánh cửa vang lên:
“Nói.”
Qua một tấm ván cửa, Úc Khôi không nhận ra trong giọng điệu kia có điều gì bất thường, chỉ nghi hoặc hỏi:
“Huynh không cho ta vào?”
Thẩm Từ Thu: “Không tiện.”
Không tiện? Cái gì gọi là không tiện? Úc Khôi cùng Thẩm Từ Thu vốn thân thiết, bởi vậy hắn hoàn toàn không hay biết, lúc này đây Thẩm Từ Thu đã phải dùng đến bao nhiêu khí lực, mới nhịn được không lập tức rút kiếm g.i.ế.c hắn.
Tu vi Úc Khôi mới đến Kim Đan sơ kỳ, với Thẩm Từ Thu, diệt hắn dễ như trở bàn tay.
Nhưng nơi đây là trong tông môn, nếu động thủ g.i.ế.c c.h.ế.t Úc Khôi, hắn cũng khó mà tránh được thanh kiếm của Huyền Dương Tôn. Thẩm Từ Thu không định để những người đó c.h.ế.t một cách dễ dàng như vậy, hắn muốn từng kẻ một, đều phải tự mình nếm trải địa ngục.
Nhịn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015588/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.