Nghe Chân Vũ nói xong, Lục Thủy gật đầu.
Rồi thầm cân nhắc.
Sau đó, Lục Thủy nhìn về phía đám người Vô Diện môn; hầu hết bọn chúng đều đã bị xiềng xích của hắn trói lại.
Vậy là đã có thể tiến hành bước tiếp theo rồi.
Thấy Lục Thủy nhìn qua, Đông, Tây trưởng lão lập tức nói:
“Vị thiếu gia này, chúng ta có mắt như mù, chỉ vì phải nghe theo mệnh lệnh của chưởng môn mà thôi. Chúng ta vô tội mà.”
“Đúng đúng, công tử! Chúng ta bị chưởng môn ép buộc nên mới ra nông nỗi này đấy. Chưởng môn là người có lòng dạ độc ác, chúng ta cũng hết cách.
Chúng ta đều là người tốt, sẵn sàng làm trâu làm ngựa cho công tử. Dù là công việc bẩn thỉu gì, chỉ cần công tử muốn thì chúng ta sẵn sàng đi làm.”
Tả - Hữu hộ pháp cũng hoảng sợ nói.
Nếu cứ tiếp tục thế này, bọn họ sẽ chết, sẽ chết thật đấy.
Nếu sớm biết kẻ này khủng khiếp đến vậy, bọn họ đã không ra tay rồi.
Cứ tưởng đây là một quả hồng mềm mặc người nắn bóp, có ngờ đâu lại là một khối sắt cứng.
Lục Thủy cứ làm ngơ, chỉ vẫy nhẹ tay mình. Sau đó, toàn bộ những người đang bị sợi xích trói chặt bắt đầu tụ hợp lại một chỗ. Hắn định dùng một chiêu để giải quyết tất cả.
Thế nên phải chọn một vị trí chuẩn xác.
Đương nhiên, bọn họ đều đoán được ý đồ của Lục Thủy.
Mà như vậy càng khiến cả đám sợ hãi hơn.
Tả - Hữu hộ pháp điên cuồng lắc đầu, khiến mặt nạ rơi xuống đất. Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-hung-du-cung-trung-sinh/935509/chuong-19.html