Khi giọng nói kia vang lên, tất cả mọi người đều nhìn sang. Ai ai cũng phải ngạc nhiên vì lúc này lại có người có thể đến gần nơi đây.
Lúc nhìn thấy người tới, Chân Vũ và Chân Linh đều sửng sốt, ngay cả Đông trưởng lão cũng nhíu mày.
Mà người đến dĩ nhiên chính là Lục Thủy.
Chân Vũ và Chân Linh ngạc nhiên là vì tại sao thiếu gia vẫn còn ở đây, trong khi Đông trưởng lão bất ngờ là vị tại sao hắn còn chưa bị bắt.
Nhưng Lục Thủy đến lại khiến Chân Vũ và Chân Linh trở nên lo lắng nhiều hơn. Đây không phải là tự tìm đường chết à?
Chân Vũ lập tức nói:
“Chân Linh, dẫn thiếu gia bỏ trốn ngay. Ta sẽ chặn bọn họ lại.”
Chân Linh nghiến chặt răng, cuối cùng đành gật đầu.
Mặc dù đám người của Đông trưởng lão có chút kinh ngạc, nhưng chuyện thằng này tự nạp mạng đến đây cũng là một chuyện tốt.
“Bao vây chúng, đừng để chúng thoát ra ngoài.”
Tất cả mọi người đều nhắm vào Lục Thủy; bọn chúng biết rõ, thằng này mới là kẻ trung tâm của ba người đối phương.
Chỉ cần khống chế được người này, tương đương với việc khống chế luôn hai cao thủ khó dây dưa kia.
Chân Vũ và Chân Linh cảnh giác nhìn bốn phía. Rốt cuộc, cả đám thật sự rơi vào tình thế hiểm nghèo rồi.
“Thiếu gia, ngươi không nên đến đây mà.” Chân Vũ hơi tức giận. Rõ rằng, đây là thiếu gia cố tình làm xằng làm bậy, cũng khiến cố gắng của bọn họ hóa thành công dã tràng.
Chân Linh cũng không nói gì, nhưng thầm cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-hung-du-cung-trung-sinh/935508/chuong-18.html