Hắn quá vui sướng, dùng lực quá mạnh, đầu Vân Hồng hiện tại giống như bị người nào đó cầm búa đập vào, hơi động nhẹ liền váng đầu buồn nôn.
Hắn ôm đầu tại chỗ nghỉ nghơi một hồi lâu mới đỡ hơn, vội vàng kiểm tra tình huống của bản thân, không khỏi đại hỉ: có tiến bộ.
Bay giờ kinh mạnh vận truyển so với trước rộng lớn hơn, đan điền khí hải cũng nồng đậm lớn mạnh hơn rất nhiều.
Nếu như nói lúc trước là dòng suối nhỏ hòa nhập với ao nước, thì hiện tại lại như con sông hòa với hồ!
Thật đúng là cần thực hành nhiều hơn.
Nhưng khi vui sướng qua đi, Vân Hồng lại bắt đầu lo lắng: kinh mạch mở rộng hơn trước, nhu cầu về linh khí của hắn lại tăng lên, vốn là cảm thấy Bạch Thạch thôn linh khí không tệ, giờ lại thấy có chút không đủ nhìn.
Cảm giác như thiếu oxi: linh khí quá loãng, không đủ hấp thu.
Lúc trước hắn lên mạng tra, thấy có một ít sông núi nồng đậm linh khí, nhưng hắn..... không đủ tiền a.
Khi cha mẹ hắn ly hôn, hai người không ai bỏ tiền nuôi con vì hắn đã qua 18,học bổng cũng chỉ đủ cho chi phí sinh hoạt như tiền học với nhà ở. Dù có hơi giàu, nhưng bất quá cũng chỉ mấy là ngàn tệ.
Hiện tại, số tiền tồn của hắn cũng chỉ là 8888 tệ do chú Từ đưa trước đó.
Hắn ở đây có nhà lớn, chút ít tiền đó nếu dùng tiết kiệm thì cũng chỉ đủ hắn xài nửa năm một năm, còn nếu như đi ra ngoài thì....
Mình chẳng phải núi, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-cua-ta-la-bach-lang/455165/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.