Vân Hồng liếc nhìn hắn.
Từ Hữu Thiện: "..... "
Một lần nữa lui về cửa.
" Số tiền này có vấn đề hả? "
Từ Nhị di ngược lại không có nhiều kiêng kị.
Dù sao không may mắn nữa, thì cũng có khác đi được sao?
Vân Hồng thì thầm, những ngón tay dài trắng nõn đảo vài lần qua đống tiền xu, nhặt lên hai cái.
Rồi cái thứ ba, cái thứ tư.....
Lần lượt nhặt ra 16 cái.
" Hai người có ấn tượng với 16 đồng tiền này không? "
Hắc khí quanh quẩn trong nhà chính là phát ra từ 16 đồng xu này.
Trong tầm mắt của Yến Hồng, những đồng xu này dày đặc hắc khí.
Hắc khí tiếp tục hướng bên ngoài phát tán. Nhưng xung quanh Vân Hồng tựa như một vùng chân không, không nhiễm một chút hắc khí nào. Những hắc khí kia đụng cũng không dám đụng hắn, thà rằng lách qua một bên. Rất giống như nước sông đang chảy siết mà gặp đá lớn.
Hai người chết lặng, tiền xu có vấn đề?
Tiền là thứ may mắn nhất.
Làm sao lại có vấn đề?
Lúc trước có người nói bọn họ bài trí không được, họ liền thay đổi một đám. Hòm tiết kiệm cũng thay đổi qua, không nghĩ đến nguyên do lại ở chỗ tiền xu.
Tiền xu khắp cả nước đều chung một hình dáng, làm sao mà nhận biết được đây.
Chú từ nghiêm mặt suy nghĩ: " Cái này, hầu hết những đồng xu này đều là do ta thỉnh thoảng ra ngoài mua đồ còn thừa lại tiền lẻ, còn có những đồng là nhặt trên mặt đất.... A! "
Vừa nói đến nhặt quả nhiên chú Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-cua-ta-la-bach-lang/455160/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.