Trong Thượng Vân Cung, Bạch Mai Viên đang ở độ rực rỡ nhất, những cánh mai trắng nở rộ tinh khôi, như muốn xua tan đi vẻ u ám của trời đông. Cả khu vườn ngập tràn hương thơm dịu nhẹ, tạo nên một khung cảnh yên bình và thanh .
Khi Tô Cảnh Dao bước vào Bạch Mai Viên, nàng đã thấy Dương Lâm Phong đang đứng lặng lẽ giữa những cánh mai trắng, đôi mắt trầm tư như đang dõi theo một điều gì xa xăm. Cảnh tượng ấy khiến lòng nàng chùng xuống, bởi nàng biết rằng sau vẻ ngoài lạnh lùng, cứng rắn ấy là một trái tim chất chứa nỗi đau và cô độc.
Nàng tiến lại gần, khẽ khàng cất tiếng gọi:
"Lục điện hạ."
Dương Lâm Phong quay đầu nhìn lại, ánh mắt thoáng một chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng trở lại vẻ điềm tĩnh thường ngày. Hắn khẽ gật đầu:
" Tô tiểu thư đến đây làm gì?."
Tô Cảnh Dao không trả lời ngay, chỉ đứng yên một lúc rồi nhẹ nhàng nói, giọng nàng như tiếng gió khẽ lướt qua những cành mai:
"Điện hạ hôm nay có phải cảm thấy không thoải mái?"
Dương Lâm Phong hơi nhíu mày, ánh mắt lóe lên một tia sáng lạ thường. Hắn không ngờ rằng có người lại để ý đến chuyện này, càng không ngờ người đó lại là Tô Cảnh Dao. Nhưng lúc này, nàng đang đứng trước mặt hắn với vẻ nghiêm túc và quan tâm thực sự, khiến y cảm thấy có chút ấm áp trong lòng.
"Có một chút ...Yến tiệc lúc nãy , cô không uống rượu nữa sao ? "
Cảnh Dao nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lam-ngoc-thu/3630506/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.