“Tần lão, hôm nay ngày đến đây có phải đã suy nghĩ lại chuyện kia không?”
Lần trước bị Tần Hạc từ chối, Nguyễn Nam cảm thấy có chút tiếc nuối. Lần này ông ấy trở lại, nhất định hắn phải thuyết phục thành công mới được.
“Công tử, hôm nay ta đến đây là để… ui da!”
Tần Hạc vừa lên tiếng thì phía sau lại truyền tới cảm giác đau nhức, quay lại nhìn thì đã thấy cháu gái đang nhìn mình với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Công tử, quên giới thiệu với ngài. Đây là cháu gái của ta, tên Tần Nhiễm.”
“Tần tiểu thư, hân hạnh gặp mặt.”
Nguyễn Nam sống hai kiếp người nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một cô gái như Tần Nhiễm. Mặc dù nàng không phải là cô gái xinh đẹp nhất nhưng khí chất thanh thuần, cao ngạo của nàng lại vô cùng đặc biệt. Đây chính là khí chất đặc biệt của tu tiên giả mà ngay cả những “thần tiên tỉ tỉ” trong phim ở kiếp trước của hắn cũng không thể nào so bì.
“Tần Nhiễm ra mắt công tử. Ngưỡng mộ công tử đã lâu nay mới có dịp gặp mặt.”
Tần Nhiễm cẩn thận lễ phép đáp. Khuôn mặt của nàng lúc này thoáng hồng lên kèm theo một chút e lệ. Cử chỉ này khiến cho nam nhân hận không thể tiến lên mà che chở lấy nàng.
Tần Nhiễm ngày thường được Tần Hạc cưng chiều nên cũng xem như là một tiểu ma nữ. Bây giờ nhìn dáng vẻ như một thiếu nữ của nàng ta quả thực khiến ông không thể nào tin vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437978/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.