“Đại ca, chúng ta tại sao cứ phải lén lén lút lút như vậy làm gì?”
Trong một con hẻm nhỏ, một người đàn ông tóc tím, khuôn mặt cực kỳ giống khỉ thở dài hỏi người bên cạnh.
“Ngươi vừa gọi ta là gì?.”
Người đàn ông có vết sẹo chữ x trên mặt lập tức trừng mắt nói. Cái ánh mắt như sắp đánh người này của hắn khiến cho gã tóc tím lập tức cảm thấy run sợ.
“Xin lỗi giáo sư Ngộ. Là ta vẫn chưa quen với cách xưng hô này.”
“Chúng ta bây giờ đã là người có địa vị rồi, cái cách xưng hô đầu đường xó chợ kia phải vứt đi.”
Biểu hiện của gã tóc tím khiến gã mặt sẹo cảm thấy hài lòng, bàn tay nắm lại cũng dần buông lỏng ra. Lúc này, gã liền nói tiếp.
“Lần này chúng ta đến để điều tra về cái tivi kỳ lạ kia. Chuyện này càng ít người biết càng tốt.”
Gã mặt sẹo này tên là Ngộ Hàn, vốn là một tên đầu đường xó chợ khét tiếng trong vùng. Hắn có ham mê với các loại máy móc nên luôn cố gắng nghiên cứu. Trong một lần tình cờ, hắn được tiến sĩ Nhạc nhìn trúng mấy món đồ do hắn làm ra, vì vậy mà được đề bạc làm giáo sư ở sở nghiên cứu. Tên tóc tím kia tên là Lâm Sung, là đàn em thân thiết hay giúp đỡ hắn ăn trộm thiết bị điện tử để phục vụ nghiên cứu. Lần này hắn đổi đời cũng không quên dẫn tên này theo làm trợ thủ.
Mấy hôm trước, sau khi tiến sĩ Nhạc trở về, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437956/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.