“Tên ta là Lập Nguyên, năm nay 16 tuổi. À mà dường như ta đã nói cái này rồi đúng không nhỉ? Thôi kệ. Ta vốn là thập cửu hoàng tử tộc giao long ở biển Tây nhưng lại bị ném đi làm nô lệ cho đám dị năng giả. Những tưởng cuộc đời ta đã chấm hết thì lúc này ta lại được một người dang tay cứu giúp và nhận ta làm đồ đệ.
Sư phụ ta mặc dù là người bình thường nhưng y thuật cực kỳ cao mình, các hương thân phụ lão cùng con cháu của họ trong khu trọ đều là do ngài ấy một tay cứu chữa. Nhưng ta phát hiện ra một điều, ngài ấy rất giỏi bốc phét. Nói một người bình thường có thể quen biết hai vị tu tiên giả xinh đẹp tựa thần tiên, ngươi thấy có buồn cười không?
Đúng vậy! Đây chính là cảm giác của ta lúc đó. Nhưng giờ đây ta tự thấy bản thân không khác nào đang tự vả vào mặt mình cả. Hại vị tu tiên giả xinh đẹp kia bây giờ lại dường như rất thân thuộc với sư phụ. Hơn nữa, trong số đó có một người dường như có tình cảm đặc biệt giành cho ngài ấy.”
“Lập Nguyên công tử, ngài cảm thấy khó chịu chỗ nào sao?”
Tần Hạc ngồi một bên thấy Lập Nguyên đứng ngồi không yên, sắc mặt cổ quái thì liền lo lắng hỏi thăm. Mặc dù ông không thấy một chút tu vi nào của đối phương nhưng đã là đệ tử của công tử, sau này chắc chắn sẽ là thần long của đại lục. Bây giờ có thể tạo quan hệ tốt với đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437935/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.