“Tỷ tỷ, tại sao ngươi lại từ chối liên minh với Minh gia?”
Ngọc Lưu Linh tức giận quát.
“Minh gia có mưu đồ như thế nào đối với tu tiên giả trong thành phố, muội còn chưa hiểu rõ nữa sao? Nếu chúng ta liên minh với bọn chúng thì không biết lúc nào sẽ bị đâm sau lưng đâu.”
Ngọc Lưu Ly kiên nhẫn giải thích. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Ngọc Lưu Linh tiến vào bí cảnh.
“Mưu đồ? Ta thấy có khi là do ngươi vì chuyện trước kia mà ghi thù mà thôi.”
Ngọc Lưu Linh tỏ vẻ khinh thường đáp.
“Ông nội để ta làm thủ lĩnh chính là vì ta hiểu rõ chuyện bên trong bí cảnh hơn muội. Tốt nhất muội đừng nên làm loạn nữa.”
Ngọc Lưu Ly không hề tức giận bởi lời nói của Ngọc Lưu Linh, nhưng nếu cứ để nàng tiếp tục làm loạn e rằng sẽ khiến những người khác cảm thấy hoang mang mất.
“Hay cho một cái chức danh thủ lĩnh. Lấy việc công báo thù riêng như ngươi đủ tư cách để làm thủ lĩnh của chúng ta hay sao? Ông nội đúng là hồ đồ nên mới bị mấy lời đường ngọt của ngươi làm cho mờ mắt.”
“Đủ rồi!”
Ngọc Lưu Ly tức giận quát. Cho dù đối phương có miệt thị nàng như thế nào, nàng cũng có thể nhắm mắt bỏ qua, nhưng khi đối phương đụng đến trưởng bối trong nhà, nàng không thể nhịn được nữa.
“Tức giận đúng không? Muốn đánh ta đúng không? Nhưng ngươi thử hỏi những người ở đây xem, ta nói đúng hay là sai?”
Ngọc Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437931/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.